Tuổi 30 bạn sẽ hiểu hết 20 điều dưới đây, Khi Bạn Sống Đủ Lâu Bạn Sẽ Hiểu Được những giá trị mà nó mang lại!. Trưởng thành là một hành trình chông gai mà mỗi con người chúng ta phải vược qua. Và có một số điều chúng ta chợt ồ lên giá như biết nó sớm hơn.
20 điều cuộc sống sẽ dạy bạn, hãy cùng Vznew đọc và tìm hiểu những điều mà xã hội đã đúc kết nên
Tuổi 30 bạn sẽ hiểu hết 20 điều dưới đây
- Dù thế nào bạn cũng nên yêu bản thân mình trước, đừng chờ đợi một ai đó đến và làm điều đó thay mình, nhỡ họ không bao giờ xuất hiện thì sao?
- Bất cứ khi nào bạn cố gượng ép lời nói hay hành động của bản thân để phù hợp với điều người khác cần, đó là sự thiếu thốn. Khi bạn thấy mình đủ (I’m enough), bạn không cần phải làm gì để gây ấn tượng với người khác nữa.
- Càng ngày tôi càng thấy sợ một số người xung quanh mình. Họ diễn hay quá và hạ màn cũng thật bất ngờ.
- Người đời không nuôi bạn lớn ngày nào. Lúc bạn đau khổ, họ cũng không ở cạnh lo cho bạn, vỗ về nỗi đau của bạn. Lúc bạn vui, họ lại càng không quan tâm, chưa kể còn có phần ganh ghét. Thế thì việc gì phải bận tâm lo sợ đám đông người đời đánh giá cuộc đời bạn thế nào?
- Tự tin không phải là “Tôi biết họ sẽ thích tôi” mà là “nếu họ không thích tôi thì cũng không sao cả”.
- Xã hội này giữa người với người đừng nên nhìn mặt đoán lòng. Họ cười họ nói một đằng nhưng trong tâm họ lại nghĩ một kiểu.Hoá ra thứ lạnh lẽo nhất trên đời này chính là lòng người…
- Chẳng bao giờ người ta cần có lý do để ghét bỏ ai đó. Yêu hay ghét nó là cảm giác của mỗi người, mà con người luôn là tạo vật đầy rẫy mâu thuẫn, thế nên, đừng dằn vặt mình vì: “Sao nó ghét mình?”, “Mình đã làm gì nó đâu?” có bới móc tìm ra lý do biện minh cho việc yêu quý hay hờn ghét, nói thật là chẳng để làm gì. Nó ghét vì nó thích thế. Đơn giản vậy thôi!
- Lời đồn xuất phát từ những kẻ hay ghét người khác. Lan truyền bởi những kẻ dại khờ và được chấp nhận bởi những kẻ ngu ngốc
- Cuộc đời này ngắn lắm, chớp mắt trôi qua đã hết nửa quãng thanh xuân. Trong cái lúc tuổi xanh vùn vụt chạy qua như chuyến tàu tốc hành, còn bao nhiêu chuyện khác phải lo để tồn tại, cớ gì phải vơ hết chuyện thiên hạ về mình cho mệt?
- Không có ai thật sự lười, chỉ là họ chưa tìm được ra điều khiến bản thân hứng thú Tuổi 30 bạn sẽ hiểu.
- Không sợ chậm, chỉ sợ dừng. Những người dẫn đầu ở điểm xuất phát, chưa chắc sẽ là người về đích sớm nhất. Những người bị tụt lại ở điểm xuất phát, chưa chắc sẽ là người mãi mãi về sau.
- Miệng lưỡi người nào ai quản nổi? Họ nói những gì họ thích và làm những điều họ muốn chẳng bao giờ quan tâm tới những tàn nhẫn của “thú vui” ấy. Rồi nạn nhân sẽ sống thế nào đây?
- Làm sao để nhận biết được một con người qua vẻ bề ngoài. Hoa hồng đẹp thế mà còn có gai đấy thôi! Con người cũng vậy…càng vẻ mặt từ bi bao nhiêu có khi trong lòng lại càng nham hiểm bấy nhiêu…Tất nhiên cũng có những người tuyệt vời cả về hình thức lẫn tâm hồn.
- Bạn có sống tốt thế nào cũng có người ghét. Cho nên mình cứ sống vui, sống khỏe đừng đánh mất sự lương thiện, tốt bụng trong mình là được! Ừ lương thiện thì thiệt thân, nhưng tôi cứ sống cho tốt cái bụng mình thì chẳng bao giờ phải hổ thẹn với đời.
- Cuộc đời này là của bạn, nên đừng sống theo kì vọng của những người khác. Đời bạn đáng giá bao nhiêu, bạn là người quyết định.
- Đừng cố làm thân với một ai đó giỏi hơn bạn. Thay vào đó hãy rèn luyện bản thân trở nên ưu tú hơn mỗi ngày. Rồi một ngày những người bạn từng ngưỡng mộ sẽ tự tìm đến bạn một cách tự nhiên (nói ngắn gọn hơn: mây tầng nào sẽ gặp tầng đó).
- Mỗi người đều có hai cuộc sống. Lần đầu tiên là sống vì người khác, lần thứ 2 là sống vì chính mình. Cuộc đời thứ hai thường bắt đầu vào năm 40 tuổi.
- Cách chúng ta nhìn nhận sự vật sẽ quyết định tất cả, chứ không phải bản thân sự vật đó như thế nào. Khí chất bao nhiêu thì sẽ hạnh phúc bấy nhiêu.
- Chúng ta thật sự phát triển khi biết chấp nhận bản thân và phát huy những điểm mạnh, chứ không phải nhìn vào những điểm yếu và cố gắng sửa chữa chúng.
- Hãy để dành năng lượng cho những việc quan trọng (làm điều bạn thích, ở bên cạnh người bạn thương, chăm sóc những mối quan hệ tích cực,..) chứ không phải suốt ngày nghĩ xem mình nên làm gì để được người khác yêu quý.